Di sản văn hóa
-
Cờ Lao là một trong những dân tộc thuộc nhóm ngôn ngữ Ka-Đai, ngữ hệ Thái - Ka Đai; đây là dân tộc có dân số ít. Hiện dân tộc Cờ Lao ở Hà Giang chỉ có 2.388 người, sinh sống chủ yếu ở các huyện Hoàng Su Phì, Yên Minh, Đồng Văn; một số ít sinh sống rải rác ở các huyện Mèo Vạc và Quản Bạ.
-
Bố Y là một cộng đồng tộc người bao gồm 3 ngành chính là Pầu Y, Pầu Nả và Pầu Thỉn. Giữa các ngành có sự phân biệt khác nhau bởi một số nét thể hiện trong phong tục, tập quán và trên y phục của người phụ nữ. Về ngôn ngữ, 3 ngành đó tiêu biểu cho 3 phương ngôn của tiếng Bố Y xưa kia, là một ngôn ngữ trong nhóm ngôn ngữ Tày - Thái.
-
Người Bố Y còn có những tộc danh khác như Pu Y, Pầu Y, sinh sống chủ yếu ở vùng miền núi phía Bắc. Tại Hà Giang người Bố Y sống tập trung ở xã Quyết Tiến, huyện Quản Bạ và một số ít sống ở huyện Đồng Văn. Mặc dù sinh sống đan xen với các dân tộc khác như Nùng, Hoa, Giáy, Tày, Mông, Dao song người Bố Y ở Hà Giang vẫn gìn giữ được những truyền thống văn hoá riêng có, độc đáo, đặc biệt trong Lễ tết cổ truyền.
-
Thôn Lũng Phìn, xã Lũng Phìn, huyện Đồng Văn có 11 dân tộc sinh sống, trong đó người Hoa chiếm 51%, còn lại là các dân tộc khác như Mông, Nùng, Tày, Lô Lô, Giáy, Pu Péo, Dao,…
-
Người Dao Tả Pan ở Sủng Máng (Mèo Vạc) chiếm 95% dân số cả xã. Cũng như đa số đồng bào Dao ở Hà Giang, người Dao ở Tả Pan từ xưa đã biết cách thích ứng với môi trường tự nhiên khắc nghiệt, khai thác sản vật của núi rừng, canh tác nương rẫy, chăn nuôi gia súc, gia cầm và làm các nghề phụ như thêu dệt, đan lát, chạm bạc, rèn, đúc… để đảm bảo cuộc sống tự cung tự cấp.
-
Di tích đồn Đường Thượng và tường thành Lũng Hồ thuộc xã Lũng Hồ, huyện Yên Minh, tỉnh Hà Giang. Đây là một trong nhiều công trình quân sự mà quân đội Pháp đã xây dựng trong khu vực Công viên địa chất toàn cầu UNESCO Cao nguyên đá Đồng Văn ngay từ khi người Pháp bắt đầu chiếm đóng Hà Giang năm 1887.
-
Làng Khắc A, xã Du Già, huyện Yên Minh nổi tiếng ở vẻ đẹp bình yên của những ruộng lúa, con suối trong thung lũng được bao bọc bởi các dãy núi đá vôi vách dốc đứng. Đây là nơi sinh sống của người Tày bản địa, sông chủ yếu bằng nông nghiệp. Bên cạnh đó, họ cũng có một số nghề phụ, vừa để lưu truyền các truyền thống văn hoá đồng thời cũng phục vụ nhu cầu sinh hoạt hàng ngày. Phụ nữ dệt vải, đan lát. Đàn ông đục loỏng, làm khung cửi, đan phên, vách ngăn nhà, đan cót phơi thóc, lúa và một số đồ dùng khác như giỏ, thúng, đồ đánh cá, nón lá…
-
-
-
Đến Đồng Văn, du khách thường lựa chọn dạo quanh khu vực phố cổ nằm tại trung tâm thị trấn Đồng Văn để tìm hiểu về kiến trúc, tham gia các hoạt động sinh hoạt văn hoá tại khu chợ cổ, thưởng thức các món ăn truyền thống của địa phương như: Thắng cố, mèn mén, bánh cuốn, thắng dền,… Nhưng ít ai biết phía cuối con đường của khu phố cổ, thuộc địa phận Làng Nghiến có một ngôi miếu thờ Thần nước đã được cộng đồng dân tộc Tày duy trì thờ cúng từ rất lâu đời.
| |
-
Đang online:
11
-
Hôm nay:
803
-
Trong tuần:
7 857
-
Tất cả:
1065684
|