Khám phá CVĐC
-
Thôn Lũng Phìn, xã Lũng Phìn, huyện Đồng Văn có 11 dân tộc sinh sống, trong đó người Hoa chiếm 51%, còn lại là các dân tộc khác như Mông, Nùng, Tày, Lô Lô, Giáy, Pu Péo, Dao,…
-
Các vận động nâng hạ diễn ra mạnh mẽ trong lòng Trái Đất từ vài chục triệu năm trở lại đây, cùng với quá trình karst hóa chủ yếu đang ở giai đoạn trẻ trong điều kiện nhiệt đới, đã để lại trên Cao nguyên đá Đồng Văn nhiều kiểu dạng cảnh quan karst đặc sắc, như karst dạng dãy, dạng chóp nón, lũng - đỉnh, kim tự tháp, rừng đá, hoang mạc đá, hang động... và đặc biệt là các hẻm vực karst hùng vĩ, trong đó nổi tiếng nhất là hẻm vực Tu Sản trên sông Nho Quế sâu đến 700 - 800m.
-
Người Dao Tả Pan ở Sủng Máng (Mèo Vạc) chiếm 95% dân số cả xã. Cũng như đa số đồng bào Dao ở Hà Giang, người Dao ở Tả Pan từ xưa đã biết cách thích ứng với môi trường tự nhiên khắc nghiệt, khai thác sản vật của núi rừng, canh tác nương rẫy, chăn nuôi gia súc, gia cầm và làm các nghề phụ như thêu dệt, đan lát, chạm bạc, rèn, đúc… để đảm bảo cuộc sống tự cung tự cấp.
-
Di tích đồn Đường Thượng và tường thành Lũng Hồ thuộc xã Lũng Hồ, huyện Yên Minh, tỉnh Hà Giang. Đây là một trong nhiều công trình quân sự mà quân đội Pháp đã xây dựng trong khu vực Công viên địa chất toàn cầu UNESCO Cao nguyên đá Đồng Văn ngay từ khi người Pháp bắt đầu chiếm đóng Hà Giang năm 1887.
-
Vườn quốc gia Du Già được thành lập năm 2015 trên cơ sở sáp nhập Khu bảo tồn thiên nhiên Du Già và Khu bảo tồn loại và sinh cảnh Voọc Mũi hếch Khau Ca. Tổng diện tích 15.006,3ha trên địa bàn ba xã: Tùng Bá, huyện Vị Xuyên; Minh Sơn, huyện Bắc Mê; và Du Già, huyện Yên Minh, tất cả đều thuộc tỉnh Hà Giang. Phần lớn (14.068 ha, chiếm 93,7%) diện tích Vườn quốc gia nằm ở xã Du Già, vì thế là một bộ phận hữu cơ của Công viên địa chất toàn cầu UNESCO Cao nguyên đá Đồng Văn.
-
Làng Khắc A, xã Du Già, huyện Yên Minh nổi tiếng ở vẻ đẹp bình yên của những ruộng lúa, con suối trong thung lũng được bao bọc bởi các dãy núi đá vôi vách dốc đứng. Đây là nơi sinh sống của người Tày bản địa, sông chủ yếu bằng nông nghiệp. Bên cạnh đó, họ cũng có một số nghề phụ, vừa để lưu truyền các truyền thống văn hoá đồng thời cũng phục vụ nhu cầu sinh hoạt hàng ngày. Phụ nữ dệt vải, đan lát. Đàn ông đục loỏng, làm khung cửi, đan phên, vách ngăn nhà, đan cót phơi thóc, lúa và một số đồ dùng khác như giỏ, thúng, đồ đánh cá, nón lá…
-
Trên Cao nguyên đá Đồng Văn với trên 60% là các diện lộ đá vôi, Yên Minh là một huyện đặc biệt vì phần lớn diện tích của nó lại là các đá cát kết, bột kết, sét kết, thậm chí cả đá phun trào núi lửa, chỉ có một phần nhỏ ở phía Nam - Tây Nam là đá vôi. Mà các loại đá rất khác này cũng ngăn cách với nhau một cách rất rõ ràng, tương phản. Đá vôi thì tạo ra địa hình cao, gồ ghề, lởm chởm, trong khi các đá khác lại có địa hình thấp, thoải, uốn lượn mềm mại; lớp đất phủ trên đó cây cối có thể mọc được vì thế được tích tụ lại khá dày. Các đặc điểm tự nhiên khác như nước mặt, nước dưới đất, thảm thực vật, khí hậu... vì thế cũng rất khác.
-
Một cảnh tượng tráng lệ với hàng trăm chóp nón đá vôi lô xô theo địa hình. Các nhà khoa học gọi đó là địa hình đơn nghiêng, hay địa hình mái nhà lệch. Một số người khác lại gọi đó là những cuốn sách đá - từng lớp đá mỏng chính là những trang giấy khổng lồ của cuốn sách đá mang tên “Lịch sử trái đất”.
-
-
| |
-
Đang online:
11
-
Hôm nay:
336
-
Trong tuần:
5 218
-
Tất cả:
936388
|